Bị Gạt
Trương Văn Út (Út Bạch Lan)
Photo by Admin |
Chú Thích của Admin: Bị Gạt là bài viết tự thuật dài của cựu Đại Úy (Đại Đội 2 Trinh Sát Nhảy Dù) QLVNCH Trương Văn Út (bút danh Út Bạch Lan) với các tiểu mục “Bị Gạt lần thứ nhất”, “Bị Gạt lần thứ nhì”, “Bị Gạt lần thứ ba”, “Bị Gạt lần thứ tư” và bài chúng tôi trích đăng dưới đây: “Bị Gạt lần thứ năm”.
Đầu và cuối bài tuyệt không thấy đề ngày tháng năm viết, được phổ biến trên một vài trang báo web quốc gia ở hải ngoại khoảng 2013.
Nội dung thuật lại các lần “bị gạt” của chính người viết (sau ngày miền Nam rơi vào tay cộng sản Bắc Việt 30/4/1975) vắn tắt như sau:
-lần thứ nhất: sau khi chiếm miền Nam 30/4/1975, cộng sản Hanoi đã gạt quân cán chính quốc gia với thông báo tưởng như vô hại: “chuẩn bị tư trang để đi học tập 10 ngày” để rồi thực ra ngay sau khi tập trung “học tập” họ lập tức trở thành những người tù không Án dưới chế độ cộng sản Việt Nam nhiều năm, 3 năm, 5 năm 6 năm hoặc có nhiều người bị giam cầm đầy ải lên tới hằng mười mấy năm trong các Trại Tù tàn ác nhất từ trước tới nay trên đất nước Việt Nam.
-lần thứ nhì và thứ ba: sau 30/4/1975 ở miền Nam, Việt cộng mau chóng giăng bẫy gài người rủ rê cựu quân nhân, viên chức VNCH tham gia các tổ chức kháng cộng, phục quốc “cuội” để tiễu trừ những cựu quân nhân hoặc viên chức miền Nam chống cộng, bắt tù hoặc kết án tử hình họ. Dù đã được rủ rê thu nạp vào “Sư Đoàn Tiền Giang”, “Trung Đoàn Cơ Động Tỉnh Long Khánh” (vùng mật khu Mây Tào (1) mà VC trú đóng trước 1975, do một người có mật danh là Z20) nhưng ông Trương Văn Út may mắn vượt thoát: cả 2 lần này người viết không nêu rõ thời điểm, không biết xảy ra vào năm tháng nào?!
-lần thứ tư: người quen cũ ở Saigon gạt Trương Văn Út vượt biên bằng đường biển, ông bị mất tiền mà không đi được (không nêu rõ thời điểm)
Đầu và cuối bài tuyệt không thấy đề ngày tháng năm viết, được phổ biến trên một vài trang báo web quốc gia ở hải ngoại khoảng 2013.
Nội dung thuật lại các lần “bị gạt” của chính người viết (sau ngày miền Nam rơi vào tay cộng sản Bắc Việt 30/4/1975) vắn tắt như sau:
-lần thứ nhất: sau khi chiếm miền Nam 30/4/1975, cộng sản Hanoi đã gạt quân cán chính quốc gia với thông báo tưởng như vô hại: “chuẩn bị tư trang để đi học tập 10 ngày” để rồi thực ra ngay sau khi tập trung “học tập” họ lập tức trở thành những người tù không Án dưới chế độ cộng sản Việt Nam nhiều năm, 3 năm, 5 năm 6 năm hoặc có nhiều người bị giam cầm đầy ải lên tới hằng mười mấy năm trong các Trại Tù tàn ác nhất từ trước tới nay trên đất nước Việt Nam.
-lần thứ nhì và thứ ba: sau 30/4/1975 ở miền Nam, Việt cộng mau chóng giăng bẫy gài người rủ rê cựu quân nhân, viên chức VNCH tham gia các tổ chức kháng cộng, phục quốc “cuội” để tiễu trừ những cựu quân nhân hoặc viên chức miền Nam chống cộng, bắt tù hoặc kết án tử hình họ. Dù đã được rủ rê thu nạp vào “Sư Đoàn Tiền Giang”, “Trung Đoàn Cơ Động Tỉnh Long Khánh” (vùng mật khu Mây Tào (1) mà VC trú đóng trước 1975, do một người có mật danh là Z20) nhưng ông Trương Văn Út may mắn vượt thoát: cả 2 lần này người viết không nêu rõ thời điểm, không biết xảy ra vào năm tháng nào?!
-lần thứ tư: người quen cũ ở Saigon gạt Trương Văn Út vượt biên bằng đường biển, ông bị mất tiền mà không đi được (không nêu rõ thời điểm)
Bị Gạt (Lần Thứ Năm):
Trời cao không phụ lòng người, sau cùng tôi vượt biên thành công. Một tháng rưỡi ở trại tỵ nạn Pulau Bidong, sáu tháng ở GaLang II chờ học ESL rồi cuối cùng cũng được đặt chân lên đất nước Mỹ tháng 12 năm 1982, Tôi phải đối diện với cuộc sống mới, làm lại từ khởi đầu với hai bàn tay trắng và mớ vốn kiến thức nửa nạc nửa mỡ, nửa thầy nửa thợ, bỏ lại sau lưng những nhục nhằn của cái thiên đường xạo hết chỗ nói (xã hội chủ nghĩa) chỉ có mánh mung và lường gạt! Khi còn ở trại tỵ nạn, vài nhân viên người nước ngoài trong phái đoàn phỏng vấn hỏi tôi:
- Anh có dự tính sang Mỹ sẽ làm gì hay không?
Tôi trả lời ngay không do dự:
- Lái taxi.
Khi sang đến Mỹ, bạn bè khuyến khích tôi nên đi học trở lại trong khi đang hưởng trợ cấp xã hội. Tôi cười:
- Trời đất... bao năm chinh chiến chỉ biết cắc bùm, nhiều năm trốn chui trốn nhũi, sách vở văn chương chữ nghĩa đã trả lại cho Thầy, lại nữa tiếng Anh tiếng U nói bằng tay múa bằng chân thì học cái gì…?
Họ trấn an:
- Tụi Tao học được thì mày cũng học được, học không bổ bề dọc cũng bổ bề ngang...
Thế là tôi cũng phải đi học mong kiếm tờ giấy “bằng cấp” lộn lận lưng để đi xin việc làm.
30-4-1983: “Ngày Đại Hội Chính Nghĩa của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam” - Hoàng Cơ Minh tại Thủ Đô Washington:
Người Bạn thân của tôi là Cựu Đại Úy Quân Y Nhẩy Dù Trần Công Hoàng - TCH (Florida) đang là Xứ Bộ Trưởng X202 của Mặt Trận vùng Đông Bắc Mỹ, Cựu Trung Tá Bác Sĩ Quân Y Sư Đoàn Nhẩy Dù Trần Đức Tường (France) đang là Đại Diện cho Khu Bộ Âu Châu của Mặt Trận... giới thiệu tôi với Đề Đốc Hoàng Cơ Minh (HCM) qua thành tích trốn trại và tham gia “kháng chiến” ở VN trước khi qua Mỹ.
Trong căn phòng nhỏ hẹp vùng Maryland, bên ngoài được canh phòng an ninh chặt chẽ, BS Trần Đức Tường nghiêm chỉnh trình diện Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh rồi dõng dạc giới thiệu:
- Xin trân trọng giới thiệu với Đề Đốc... đây là Đại Úy Trương Văn Út tự là Út bạch Lan... mà tôi đã trình bày với Đề Đốc cùng Đại Tá (Phạm văn Liễu - PVL) hai ngày hôm trước.
BS Tường bước ra ngoài. đóng cửa, trong phòng riêng thì chỉ còn có ba người với ánh sáng lờ mờ chỉ có ánh đèn bật sáng trên một bản đồ khá lớn đang trải rộng trên bàn. Ông Hoàng Cơ Minh cũng biết tôi vừa từ VN đến Mỹ vài tháng qua nên ân cần:
- Anh Út, ...tốt lắm! Tôi và Đại Tá Liễu được BS Tường kể hết thành tích (?) của anh... Sẵn đây, anh có thể cho chúng tôi biết khái quát về tình hình ở VN qua phóng đồ hành quân này và cho chúng tôi biết nhận định của anh.
Trên bản đồ, những chấm xanh đánh dấu vị trí các đơn vị của “Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam” - Hoàng Cơ Minh, chấm đỏ là các đơn vị trú phòng của quân VC... Liếc qua vùng IV của mình ngày xưa, rồi vùng bắc, đông bắc Saigon với chấm xanh chấm đỏ chen lẫn chằng chịt… khiến tôi chóng mặt…?! Tất cả lực lượng của Mặt Trận đang dưới quyền “Tư Lệnh” Trung Tá Lê Hồng (truớc 1975 là Lữ Đoàn Phó Lữ Đoàn I Nhảy Dù) nay đang mang cấp bậc Thiếu Tướng là “Thiếu Tướng Đặng Quốc Hiền”…!!!
Cả hai “Ông” đều im lặng trong khi tôi quan sát trên bản đồ và cũng im lặng… Chợt nhớ tới những lời của tên Z20 ở Long Khánh trước đây… và tôi cố giữ bình tĩnh để tiếng “xạo” không thoát ra cửa miệng.
Một lúc lâu ông Hoàng Cơ Minh hỏi thúc:
- Anh thấy sao?
Tôi thực tình trả lời:
- Thưa Đề Đốc, tôi chỉ biết vào khoảng năm 1976 ở Mỹ Tho có Sư Đoàn Tiền Giang nhưng không có quân...! Ở Long Khánh có một nhóm khoảng trên dưới 60 người lại không có cấp chỉ huy! Tôi chỉ biết có thế.
- Thôi được, bây giờ anh đang làm gì?
- Dạ, tôi đang đi học.
- Tôi có bàn với anh Bẩy (PVL) là kết nạp anh ngay và sẽ đưa anh sang Thái Lan để giúp cho anh Chính “Tư Lệnh Lực Lượng Võ Trang” (Thiếu Tướng Đặng Quốc Hiền tức Trung Tá Lê Hồng) hoặc ở lại đây vừa đi học vừa giúp chúng tôi thành lập Biệt Đội Công Tác Đặc Biệt (tiền thân của K9 sau này)... Anh nghĩ sao cho chúng tôi biết ngay bây giờ?
Tôi rơi ngay vào tâm trạng bối rối vì những cái chấm xanh chấm đỏ trên bản đồ. Thật xạo hết chỗ nói (XHCN) lại bị gạt nữa hay sao? Ba lần bốn lượt bị gạt còn chưa tởn hay sao mà nay lại còn ngần ngừ muốn bị gạt nữa chăng? Không gật đầu cũng không lắc đầu tôi từ tốn lịch sự trả lời:
- Thưa Đề Đốc và Đại Tá... Tôi đã ghi danh đi học, thời gian chưa biết bao lâu, xin cho tôi thời gian suy nghĩ, khi nghe và nói được tiếng Anh lưu loát hơn tôi sẽ trả lời sau. Dù thế nào việc trở về VN lật đổ CSVN vẫn là giấc mơ chẳng phải của riêng tôi mà là của hầu hết mọi người Việt trong và ngoài nước.
- Vậy cũng được... anh Bảy sẽ chỉ thị trực tiếp cho X202 (TCH) giúp đỡ cho anh trong thời gian đi học, liên lạc thường xuyên với X202, cần gì thì nói với X202 và báo cáo thẳng cho tôi hoặc anh Bảy. Trong thời gian này nếu có thể được, anh liên lạc với GS Cao Thế Dung nhận một ít tài liệu về đọc và nghiên cứu để hiểu biết thêm tình hình chính trị hiện nay...
Tịnh Hô (cận vệ của Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan trước 1975) lái xe đưa tôi trở về nhà “anh Đại” Trung Tá Phán (TQLC). Nơi đây đã “tập họp” trên 20 người ăn nhậu và đấu khẩu ỏm tỏi… Hình như họ đã biết chuyện tôi gặp gỡ HCM chiều nay cho nên khi bước vào nhà, Tịnh Hô la lớn tiếng:
- ÚtBạchLan về tới... sau khi được phong chức Công Công!!!
Mọi người cười ồ…!!! Họ là những Sĩ Quan cấp Tá, đàn anh của tôi trong giới “giang hồ” ăn chơi ở SaiGon trước 1975. Họ tụ tập về đây tham dự “Đại Hội Chính Nghĩa” của Hoàng Cơ Minh. Họ không phải là cán bộ hay thành viên, đoàn viên của Mặt Trận mà chỉ vì tò mò về đây để “xem sự thể như thế nào” thế thôi!!!
Tôi mới đặt chân lên đất Mỹ vài ba tháng (1983) trong khi họ đã đến đây từ 1975. Sự am tường hiểu biết của tôi so với họ chỉ là con số không và họ đã được ông Hoàng Cơ Minh chiếu cố vận dụng, chiêu mộ trước tôi xa lắc xa lơ… Ba người trong số của Họ là cựu Trung Tá/ TQLC Nguyễn Văn Phán, cựu Trung Tá/ HQ Trần Đức Cử, cựu Trung Tá/BĐQ Nguyễn Thừa Dzu nói với tôi:
- Mầy mới qua nên lo đi học rồi kiếm việc làm, ba cái chuyện này để mấy thằng anh mày lo, bao nhiêu cạm bẫy trùng trùng lớp lớp trước mặt, lỡ bước sang ngang con đò lật úp thì không ai cứu mày được…. ĐHCN của HCM hôm nay là dấu hiệu kết thúc đó, tụi tao không cần giải thích nhiều! Nên nghe lời “Qua” đi em!
Ngay sau đó, với sự vận động của “anh Đại” Phán, mọi người đóng góp tại chỗ được 3800 dollars để cho tôi mua chiếc xe Nissan Sentra 1983 hai cửa mới toanh để đi học, và sau này cũng chính Anh Phán là người tìm việc làm cho tôi…!!!.
Đứng giữa hai sự chọn lựa, một là “danh vọng, địa vị” với Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, hai là tấm thạnh tình của những đàn anh chí tình chân thật…? Lần nầy bởi nhìn được thấu đáo sự thật và nhiệt tình giúp đỡ của quí Anh trưởng thượng… tôi né tránh được bị gạt lần thứ năm.
Tôi từ chối những tấm check vài ba trăm hằng tháng của X202 nói rằng từ trung ương gửi cho tôi. Tôi biện giải khéo vì đã có Wellfare và Foodstamp đủ để đi học rồi và dứt khoát bỏ ngoài tai những mật ngọt vẫn tiếp tục gọi hằng ngày cùng những lời tâng bốc của các bạn cùng trường. Họ là những đoàn viên trung kiên của Mặt Trận trong đó có rất nhiều cựu SVSQVB với bộ đồng phục quần xám, áo nâu hoạt động quên cả ăn học…! Tội Nghiệp!
Tôi vẫn âm thầm tiếp tục việc học và cũng may, nếu vì “nổ” và hám danh, háo vị… thì thân xác tôi giờ đây đã rã mục oan uổng đâu đó trong vùng thâm lâm Thái Lào cùng với Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh hoặc bị vùi dập dưới gốc tre bụi chuối nào đó bênh cạnh “Trại Kháng Chiến Quân” cùng “Thiếu Tướng Tư Lệnh Đặng Quốc Hiền”, hay như GS Cao Thế Dung phải sống trong lo âu sợ hãi khi ly khai và lột mặt nạ gia đình đầu nậu “kháng chiến Phở Bò” họ Hoàng…?!
Lần bị gạt này sở dĩ mà “né” được là nhờ kinh nghiệm những lần bị gạt trước kia và sự nhiệt tình cảnh báo của một đa số “đàn anh” đến Mỹ năm 1975… Trong khi đó không biết bao nhiêu bạn bè thân thiết của tôi thân bại danh liệt, tán gia bại sản vì cái danh vị và quyền lợi nhất thời này… lẽ nhiên tôi không dám nói tới những “Anh Hùng” thực sự có hùng tâm với đất nước nhưng thiểu trí đã thực sự tin tưởng và dấn thân trong “Mặt Trận Kháng Chiến” Hoàng Cơ Minh, những mong quang phục nước nhà … Tôi thành kính phân ưu! Xét cho cùng ai gạt ai và ai bị gạt...? Hạ hồi phân giải.
(1): Chú Thích by Admin:
mật khu Mây Tào, tức khu vực Mây Tào, là ngọn núi thuộc vùng núi non cuối dãy Trường Sơn, liền với khu Rừng Lá (nơi có “Căn cứ Hỏa lực 4” và “Căn cứ Hỏa lực 5”) trên Quốc Lộ 1 thuộc quận Xuyên Mộc của tỉnh Phước Tuy, Quân Đoàn III (tức vùng III chiến thuật VNCH).
Đây là vùng địa hình hiểm trở nên cộng quân thường khu trú và lập căn cứ, trong tên gọi nội bộ của chúng là mật khu Mây Tào.
Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn III đã ngăn chận hoạt động quân sự của phe địch ở đây nên một số Quận đã được nâng lên cấp Tỉnh: Quận Xuân Lộc nâng lên thành Tỉnh Lỵ của Tỉnh mới là Tỉnh Long Khánh. Quận Hàm Tân thành Tỉnh Lỵ của Tỉnh Bình Tuy, quận Bà Rịa thành Tỉnh Lỵ của Tỉnh Phước Tuy (khoảng 1973)
Ba Tỉnh mới nầy nằm ở chung quanh Núi Mây Tào.
- Những chữ viết tắt trong bài:
TQLC: Thủy quân lục chiến
HQ: Hải quân
BĐQ: Biệt động quân
SVSQVB: Sinh viên sĩ quan Võ Bị
- Anh có dự tính sang Mỹ sẽ làm gì hay không?
Tôi trả lời ngay không do dự:
- Lái taxi.
Khi sang đến Mỹ, bạn bè khuyến khích tôi nên đi học trở lại trong khi đang hưởng trợ cấp xã hội. Tôi cười:
- Trời đất... bao năm chinh chiến chỉ biết cắc bùm, nhiều năm trốn chui trốn nhũi, sách vở văn chương chữ nghĩa đã trả lại cho Thầy, lại nữa tiếng Anh tiếng U nói bằng tay múa bằng chân thì học cái gì…?
Họ trấn an:
- Tụi Tao học được thì mày cũng học được, học không bổ bề dọc cũng bổ bề ngang...
Thế là tôi cũng phải đi học mong kiếm tờ giấy “bằng cấp” lộn lận lưng để đi xin việc làm.
30-4-1983: “Ngày Đại Hội Chính Nghĩa của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam” - Hoàng Cơ Minh tại Thủ Đô Washington:
Photo by Admin |
Trong căn phòng nhỏ hẹp vùng Maryland, bên ngoài được canh phòng an ninh chặt chẽ, BS Trần Đức Tường nghiêm chỉnh trình diện Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh rồi dõng dạc giới thiệu:
- Xin trân trọng giới thiệu với Đề Đốc... đây là Đại Úy Trương Văn Út tự là Út bạch Lan... mà tôi đã trình bày với Đề Đốc cùng Đại Tá (Phạm văn Liễu - PVL) hai ngày hôm trước.
BS Tường bước ra ngoài. đóng cửa, trong phòng riêng thì chỉ còn có ba người với ánh sáng lờ mờ chỉ có ánh đèn bật sáng trên một bản đồ khá lớn đang trải rộng trên bàn. Ông Hoàng Cơ Minh cũng biết tôi vừa từ VN đến Mỹ vài tháng qua nên ân cần:
- Anh Út, ...tốt lắm! Tôi và Đại Tá Liễu được BS Tường kể hết thành tích (?) của anh... Sẵn đây, anh có thể cho chúng tôi biết khái quát về tình hình ở VN qua phóng đồ hành quân này và cho chúng tôi biết nhận định của anh.
Trên bản đồ, những chấm xanh đánh dấu vị trí các đơn vị của “Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam” - Hoàng Cơ Minh, chấm đỏ là các đơn vị trú phòng của quân VC... Liếc qua vùng IV của mình ngày xưa, rồi vùng bắc, đông bắc Saigon với chấm xanh chấm đỏ chen lẫn chằng chịt… khiến tôi chóng mặt…?! Tất cả lực lượng của Mặt Trận đang dưới quyền “Tư Lệnh” Trung Tá Lê Hồng (truớc 1975 là Lữ Đoàn Phó Lữ Đoàn I Nhảy Dù) nay đang mang cấp bậc Thiếu Tướng là “Thiếu Tướng Đặng Quốc Hiền”…!!!
Cả hai “Ông” đều im lặng trong khi tôi quan sát trên bản đồ và cũng im lặng… Chợt nhớ tới những lời của tên Z20 ở Long Khánh trước đây… và tôi cố giữ bình tĩnh để tiếng “xạo” không thoát ra cửa miệng.
Một lúc lâu ông Hoàng Cơ Minh hỏi thúc:
- Anh thấy sao?
Tôi thực tình trả lời:
- Thưa Đề Đốc, tôi chỉ biết vào khoảng năm 1976 ở Mỹ Tho có Sư Đoàn Tiền Giang nhưng không có quân...! Ở Long Khánh có một nhóm khoảng trên dưới 60 người lại không có cấp chỉ huy! Tôi chỉ biết có thế.
- Thôi được, bây giờ anh đang làm gì?
- Dạ, tôi đang đi học.
- Tôi có bàn với anh Bẩy (PVL) là kết nạp anh ngay và sẽ đưa anh sang Thái Lan để giúp cho anh Chính “Tư Lệnh Lực Lượng Võ Trang” (Thiếu Tướng Đặng Quốc Hiền tức Trung Tá Lê Hồng) hoặc ở lại đây vừa đi học vừa giúp chúng tôi thành lập Biệt Đội Công Tác Đặc Biệt (tiền thân của K9 sau này)... Anh nghĩ sao cho chúng tôi biết ngay bây giờ?
Tôi rơi ngay vào tâm trạng bối rối vì những cái chấm xanh chấm đỏ trên bản đồ. Thật xạo hết chỗ nói (XHCN) lại bị gạt nữa hay sao? Ba lần bốn lượt bị gạt còn chưa tởn hay sao mà nay lại còn ngần ngừ muốn bị gạt nữa chăng? Không gật đầu cũng không lắc đầu tôi từ tốn lịch sự trả lời:
- Thưa Đề Đốc và Đại Tá... Tôi đã ghi danh đi học, thời gian chưa biết bao lâu, xin cho tôi thời gian suy nghĩ, khi nghe và nói được tiếng Anh lưu loát hơn tôi sẽ trả lời sau. Dù thế nào việc trở về VN lật đổ CSVN vẫn là giấc mơ chẳng phải của riêng tôi mà là của hầu hết mọi người Việt trong và ngoài nước.
- Vậy cũng được... anh Bảy sẽ chỉ thị trực tiếp cho X202 (TCH) giúp đỡ cho anh trong thời gian đi học, liên lạc thường xuyên với X202, cần gì thì nói với X202 và báo cáo thẳng cho tôi hoặc anh Bảy. Trong thời gian này nếu có thể được, anh liên lạc với GS Cao Thế Dung nhận một ít tài liệu về đọc và nghiên cứu để hiểu biết thêm tình hình chính trị hiện nay...
Tịnh Hô (cận vệ của Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan trước 1975) lái xe đưa tôi trở về nhà “anh Đại” Trung Tá Phán (TQLC). Nơi đây đã “tập họp” trên 20 người ăn nhậu và đấu khẩu ỏm tỏi… Hình như họ đã biết chuyện tôi gặp gỡ HCM chiều nay cho nên khi bước vào nhà, Tịnh Hô la lớn tiếng:
- ÚtBạchLan về tới... sau khi được phong chức Công Công!!!
Mọi người cười ồ…!!! Họ là những Sĩ Quan cấp Tá, đàn anh của tôi trong giới “giang hồ” ăn chơi ở SaiGon trước 1975. Họ tụ tập về đây tham dự “Đại Hội Chính Nghĩa” của Hoàng Cơ Minh. Họ không phải là cán bộ hay thành viên, đoàn viên của Mặt Trận mà chỉ vì tò mò về đây để “xem sự thể như thế nào” thế thôi!!!
Tôi mới đặt chân lên đất Mỹ vài ba tháng (1983) trong khi họ đã đến đây từ 1975. Sự am tường hiểu biết của tôi so với họ chỉ là con số không và họ đã được ông Hoàng Cơ Minh chiếu cố vận dụng, chiêu mộ trước tôi xa lắc xa lơ… Ba người trong số của Họ là cựu Trung Tá/ TQLC Nguyễn Văn Phán, cựu Trung Tá/ HQ Trần Đức Cử, cựu Trung Tá/BĐQ Nguyễn Thừa Dzu nói với tôi:
- Mầy mới qua nên lo đi học rồi kiếm việc làm, ba cái chuyện này để mấy thằng anh mày lo, bao nhiêu cạm bẫy trùng trùng lớp lớp trước mặt, lỡ bước sang ngang con đò lật úp thì không ai cứu mày được…. ĐHCN của HCM hôm nay là dấu hiệu kết thúc đó, tụi tao không cần giải thích nhiều! Nên nghe lời “Qua” đi em!
Ngay sau đó, với sự vận động của “anh Đại” Phán, mọi người đóng góp tại chỗ được 3800 dollars để cho tôi mua chiếc xe Nissan Sentra 1983 hai cửa mới toanh để đi học, và sau này cũng chính Anh Phán là người tìm việc làm cho tôi…!!!.
Đứng giữa hai sự chọn lựa, một là “danh vọng, địa vị” với Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, hai là tấm thạnh tình của những đàn anh chí tình chân thật…? Lần nầy bởi nhìn được thấu đáo sự thật và nhiệt tình giúp đỡ của quí Anh trưởng thượng… tôi né tránh được bị gạt lần thứ năm.
Tôi từ chối những tấm check vài ba trăm hằng tháng của X202 nói rằng từ trung ương gửi cho tôi. Tôi biện giải khéo vì đã có Wellfare và Foodstamp đủ để đi học rồi và dứt khoát bỏ ngoài tai những mật ngọt vẫn tiếp tục gọi hằng ngày cùng những lời tâng bốc của các bạn cùng trường. Họ là những đoàn viên trung kiên của Mặt Trận trong đó có rất nhiều cựu SVSQVB với bộ đồng phục quần xám, áo nâu hoạt động quên cả ăn học…! Tội Nghiệp!
Tôi vẫn âm thầm tiếp tục việc học và cũng may, nếu vì “nổ” và hám danh, háo vị… thì thân xác tôi giờ đây đã rã mục oan uổng đâu đó trong vùng thâm lâm Thái Lào cùng với Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh hoặc bị vùi dập dưới gốc tre bụi chuối nào đó bênh cạnh “Trại Kháng Chiến Quân” cùng “Thiếu Tướng Tư Lệnh Đặng Quốc Hiền”, hay như GS Cao Thế Dung phải sống trong lo âu sợ hãi khi ly khai và lột mặt nạ gia đình đầu nậu “kháng chiến Phở Bò” họ Hoàng…?!
Lần bị gạt này sở dĩ mà “né” được là nhờ kinh nghiệm những lần bị gạt trước kia và sự nhiệt tình cảnh báo của một đa số “đàn anh” đến Mỹ năm 1975… Trong khi đó không biết bao nhiêu bạn bè thân thiết của tôi thân bại danh liệt, tán gia bại sản vì cái danh vị và quyền lợi nhất thời này… lẽ nhiên tôi không dám nói tới những “Anh Hùng” thực sự có hùng tâm với đất nước nhưng thiểu trí đã thực sự tin tưởng và dấn thân trong “Mặt Trận Kháng Chiến” Hoàng Cơ Minh, những mong quang phục nước nhà … Tôi thành kính phân ưu! Xét cho cùng ai gạt ai và ai bị gạt...? Hạ hồi phân giải.
Photo by Admin |
(1): Chú Thích by Admin:
mật khu Mây Tào, tức khu vực Mây Tào, là ngọn núi thuộc vùng núi non cuối dãy Trường Sơn, liền với khu Rừng Lá (nơi có “Căn cứ Hỏa lực 4” và “Căn cứ Hỏa lực 5”) trên Quốc Lộ 1 thuộc quận Xuyên Mộc của tỉnh Phước Tuy, Quân Đoàn III (tức vùng III chiến thuật VNCH).
Đây là vùng địa hình hiểm trở nên cộng quân thường khu trú và lập căn cứ, trong tên gọi nội bộ của chúng là mật khu Mây Tào.
Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn III đã ngăn chận hoạt động quân sự của phe địch ở đây nên một số Quận đã được nâng lên cấp Tỉnh: Quận Xuân Lộc nâng lên thành Tỉnh Lỵ của Tỉnh mới là Tỉnh Long Khánh. Quận Hàm Tân thành Tỉnh Lỵ của Tỉnh Bình Tuy, quận Bà Rịa thành Tỉnh Lỵ của Tỉnh Phước Tuy (khoảng 1973)
Ba Tỉnh mới nầy nằm ở chung quanh Núi Mây Tào.
- Những chữ viết tắt trong bài:
TQLC: Thủy quân lục chiến
HQ: Hải quân
BĐQ: Biệt động quân
SVSQVB: Sinh viên sĩ quan Võ Bị
Dịch vụ taxi giá rẻ uy tín chất lượng tại Bà Rịa Vũng Tàu. Xem thêm tại Taxi Xuyên Mộc
ReplyDelete